Kẹo kéo ngày xưa

Đầu năm, lạc giữa dòng người du xuân Đền Thượng, tôi lại bị níu chân bởi hình ảnh chiếc thúng nhỏ bán kẹo kéo của người bán hàng rong. Món quà quê một thời đã trở thành kỷ niệm tuổi thơ của rất nhiều người.
Mặc dù ngày nay, nhiều bánh kẹo đủ loại, nhưng sâu thẳm trong ký ức, nhiều người vẫn muốn được thưởng thức hương vị của chiếc kẹo kéo ngày xưa. Cô Giảo, người bán kẹo kéo rong cho biết, cô bán kẹo kéo đã được 20 năm rồi. Nghề này được truyền từ bà ngoại, rồi đến mẹ cô và giờ cô là đời thứ 3 tiếp nối nghề của gia đình mình.

 
Cô chia sẻ, để nấu được một nồi kẹo kéo ngon phải rất kỳ công. Vốn liếng thì chỉ tốn khoảng 200-300 ngàn thôi, nhưng công sức bỏ ra thì phải mất cả tuần kể từ khi ngâm ủ thóc. Kẹo được nấu từ đường nha với mầm thóc ủ lên men với xôi nếp phơi khô và nhiều công đoạn khác. Khi nấu quấy đều tay với lửa vừa tầm 30 phút là được.

 
Nồi kẹo vừa nấu xong để nguội nhìn trong veo, sánh mịn. Kẹo kéo nên càng kéo càng dẻo và càng trắng. Vị ngọt thanh mát của đường nha và mầm lúa, vị bùi của dừa, thơm của vừng rang và vị giòn tan của bánh quế đã in đậm trong ký ức tuổi thơ tôi. Ngày ấy, một đôi dép nhựa hỏng cũng đổi được chiếc kẹo kéo. Thế nên, trẻ con chỉ cần nghe thấy tiếng rao ngoài ngõ: “Ai nhôm đồng, dép hỏng đổi kẹo kéo không?” là đã xôn xao khắp xóm. Vị kẹo kéo ngày xưa thì ngày nay vẫn thế. Chỉ có điều, ngày nay kẹo được biến tấu thêm với dừa sợi, vừng rang và bánh quế kẹp nhưng ăn cũng rất ngon miệng.

 
Giá mỗi chiếc kẹo cũng chỉ từ 5.000- 10.000 tùy khách lựa chọn. Mỗi ngày, cô Giảo bán được 2 nồi kẹo kéo, vị chi là 8kg kẹo. Trừ các chi phí, trung bình mỗi ngày vào dịp lễ hội như thế này cũng lãi được 700-800 ngàn đồng.

 
Chỉ ngồi trò chuyện cùng cô một lúc mà tôi thấy khách đã quây kín chỗ. Cả khách người lớn lẫn trẻ nhỏ. Người lớn muốn tìm lại hương vị của tuổi thơ xưa. Trẻ con cũng thích thú và lạ miệng với món quà quê nơi chốn thị thành./.
Thu Hiền

Tin Liên Quan

Phở Lào Cai

Lào Cai không chỉ hấp dẫn bởi mây núi và chợ phiên, mà còn bởi câu chuyện ẩm thực đang hiện lên qua những tô phở. Từ phở trộn, phở chua Bắc Hà; phở ngô Sa Pa đến cốn sủi gốc Hoa, mỗi món ăn phác họa một nét văn hóa riêng của vùng cao.

Từ món ăn bình dân đến thương hiệu đặc sản

Những ngày này, khi nông vụ tạm lắng, nhiều phụ nữ vùng cao lại bắt tay vào “nghề tay trái”: chế biến lạp sườn - món ăn vốn bình dị của gia đình nay đã trở thành đặc sản có tiếng của Mường Khương.

Độc đáo hương vị phở ngô Sa Pa

Giữa không khí se lạnh ngày đầu đông của Sa Pa, mùi ngô thơm lừng lan tỏa từ gian bếp nhỏ khiến du khách không khỏi tò mò. Ít ai ngờ rằng, những hạt ngô vàng óng từ nương dốc lại có thể trở thành nguyên liệu làm nên món phở độc đáo: phở ngô tráng tay mang hương vị riêng có vùng cao Lào Cai.

Bản giao hưởng hương vị Hà Nhì

Ẩm thực của người Hà Nhì từ lâu đã được ví như một tấm gương phản chiếu đời sống lao động, phong tục tập quán và triết lý sống hài hòa với thiên nhiên. Nơi núi rừng Lào Cai, mỗi bữa cơm, mỗi món ăn đều chứa đựng hương vị đặc trưng, hồn cốt của bản làng, gói ghém cả sự dung dị, mộc mạc mà...

Ngọt thơm vị bánh Trung thu của người Giáy

Năm nào cũng vậy, qua rằm tháng Bảy là các gia đình người Giáy ở Mường Hum lại bắt tay chuẩn bị nguyên liệu làm bánh Trung thu. Không khí rộn ràng, háo hức, vị thơm ngọt tỏa ra từ làn khói bếp khiến mùa thu ở Mường Hum thật đặc biệt. Nhưng đặc biệt hơn cả là cách phụ nữ người Giáy Mường Hum kể chuyện...

Men lá của người Tày Mường Kem

Trong căn bếp nhỏ nơi góc bản Mường Kem, hương thơm từ những chiếc bánh men quyện cùng mùi khói bếp, làm ai bước vào đây cũng không nỡ rời đi... Đó là hương vị đặc trưng của men lá - "linh hồn" trong mỗi chum rượu nếp, đã gắn bó lâu đời với cuộc sống của đồng bào Tày.